Distance Vector Protocols là một loại giao thức định tuyến trong mạng máy tính hoạt động dựa trên thuật toán Bellman-Ford. Các router sử dụng giao thức này để trao đổi thông tin định tuyến với các router láng giềng và xây dựng bảng định tuyến của mình.
Nguyên lý hoạt động
Distance Vector Protocols hoạt động theo nguyên tắc "learning by rumor" (học theo tin đồn). Mỗi router duy trì một bảng định tuyến chứa:
- Distance (khoảng cách): Metric đến mạng đích (thường là hop count)
- Vector (hướng): Interface hoặc next-hop router để đến đích
Router định kỳ gửi toàn bộ bảng định tuyến của mình cho các router láng giềng trực tiếp. Khi nhận được thông tin, router sẽ cập nhật bảng định tuyến dựa trên thuật toán Bellman-Ford.
Đặc điểm chính
Ưu điểm:
- Cấu hình đơn giản
- Phù hợp với mạng nhỏ và vừa
- Tiêu thụ ít tài nguyên CPU và bộ nhớ
Nhược điểm:
- Hội tụ chậm
- Có thể xảy ra routing loops
- Count-to-infinity problem
- Không phù hợp với mạng lớn
Các giao thức phổ biến
- RIP (Routing Information Protocol): Sử dụng hop count làm metric
- IGRP (Interior Gateway Routing Protocol): Sử dụng composite metric
Nhận xét